2 Anh Điều Dưỡng Và Bác Sĩ Thay Phiên Nhau Bú Cu Bệnh Nhân To Khủng
Đôi khi má đi công tác, trực đêm, Đông buộc phải xuống nhà tôi ngủ lại vì không thể một mình tôi coi nhà. Riết rồi quen, hắn muốn ngủ ngày nào cũng được. Lúc ấy tôi thấy rất cần Đông nhưng chưa hề có một cảm xúc gì khác thường. Tôi cũng nhớ, cũng trông, ấy vậy mà gặp nhau thì cứ giỡn đùa vô tư vô cùng thân thiết. Thậm chí tối ngủ chỉ gác qua, gác lại một chút là ngáy khò khò.
Một tối nọ, tôi bỗng thấy bị bóng đè, khó thở vô cùng, không thể lăn trở, hai tay đang ôm chặt khối gì đó rất to và miệng bị bịt chặt. Trong hoảng loạng ú ớ tôi cSinh mở mắt, thì ra Đông đang nằm đè trên người tôi, môi Đông dính chặt vào miệng tôi và cả hai thân hình lõa lồ. Vì ngợp thở, tôi đạp Đông ra khỏi người và ngồi dậy mà vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra:
– H, sao Đông đái lên người Nh?
– Không, không phải đái đâu mà.. mà